Tên truyện: Vợ À, Anh Sai Rồi! Tác giả: Nguyệt Nhược Du Yên Thể loại: Ngôn Tình Tóm tắt truyện Vợ À, Anh Sai Rồi! Ánh nắng chiếu len lỏi vào trong căn phòng toàn là màu trắng thuần khiết, rọi qua khung cửa sổ, trong căn phòng có một cô gái bề ngoài đẹp tựa thiên thần đang say giấc ngủ. Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương , chương 846 của tác giả Hoa Dung Nguyệt Hạ cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Chương 14. Trước Tiếp. Sau ngày hôm đó, chị Thắm bị ba chồng tôi quản giáo nghiêm. Ông biểu chị nếu mệt thì đi dạo vài vòng rồi vô phòng, vì thú thực ngay cả ông ông cũng biết chị hay đem cái bụng đi dọa hết người này đến người khác. Còn về phần tôi, giờ cơm Truyện Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế của tác giả Thiển Hiểu Huyên - Chương 845: Vợ ơi, anh đánh mất con trai rồi. Đọc truyện online. ĐĂNG NHẬP. Truyện VIP; "Vợ à, anh đánh mất con trai của chúng ta rồi." Vợ À! Hãy Đến Đây Chà Đạp Anh Đi!!! - Chương 17. Tác giả: meokarry2109 "Chết tiệt thằng nào chán sống rồi hả mẹ biết mình sai rồi, việc ở công ty cứ để mẹ xử lý, con cứ lo làm chuyện có ý nghĩa của con đi nha" "Ừm, coi như mẹ thông minh" vợ à ! anh sai rồi hãy tha lỗi cho anh. mina. Truyện ngắn. Đang cập nhật. 26-08-2018. vợ à ! anh sai rồi hãy tha lỗi cho anh. 3 lượt thích / 79 lượt đọc. Đọc Truyện. Câu truyện này nói về cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ cưới nhau vì hôn ước của hai nhà Vợ À, Anh Sai Rồi! Chương 1: Gặp gỡ Ánh nắng len lỏi vào căn phòng màu trắng thuần khiết, rọi qua khung cửa sổ, trong căn phòng có một cô gái đẹp tựa thiên thần đang say giấc ngủ, do có ánh nắng nên làm khung cảnh trong căn phòng này thật lung linh, cô gái khẽ động đậy người, ngồi dậy dụi dụi mắt, vươn vai một cái rồi mỉm cười. Châu Dương anh sai rồi. March 29, 2022 Khi Nào ( Lofi Ver ) - Châu Dương x Liam Huynh Đệ À (Orinn Remix) Đinh Đại Vũ Ft. KN. Oldchiasenhac thien ha huu tinh nhan, Vợ là sư tử lời bài hát, Tải bài hát đánh mất em remix, tải bài hát Cô gái vàng ddrum remix, Vay Tiền Cấp Tốc Online Cmnd. " Honey à sống vui quá quên mất việc rồi à - JD " Đọc xong cô nhíu mày. Sao hắn ta biết. Nhanh chóng xoá đi rồi bĩnh tĩnh bước vào phòng. Ả thấy cô đi vào thì như một người điên lao đến. Ả chưa kịp chạm đến cô thì cô bị một cánh tay kéo qua đập vào lòng ngực hắn. Biết đã đụng vết thương, cô nhanh chóng quay lại xem. Vết băng quấn quanh đã ứa máu. Nhìn vết thương mà lòng cô đau lên. Khuôn mặt lạnh lùng quay nhìn sang Lâm Oanh Linh. Thấy khuôn mặt đằng đằng sát khí của cô ả bất giác run người. Nhưng vẫn không chịu thua quát - Con tiện nhân này!! Mày cút đi cho tao. Mày tránh xa Hàn Phong ra. Cô định bước lên tát ả thì hắn đã nhanh hơn một bước. Chát!! Tiếng vang chói tai. Ả ngả nhào xuống đất cũng có thể thấy hắn dùng sức cỡ nào. Hắn gằn giọng - Tôi đã cảnh cáo nhưng cô không nghe. Cút. Ả hét lớn - Anh vì con tiện nhân này mà đánh em. - Hừ. Cô một câu hai câu đều nói tôi là tiện nhân ! Sao không coi lại bản thân mình. Cô cũng không phải nhắm vào chiếc ghế Hàn phu nhân sao ? - Haha cô đừng nói cô không phải vì tiền bám đại gia sao ? - Ả khinh bỉ cười lớn nói Cô vẫn bình thản mỉm cười - Trên đời ai chả ham tiền. À mà tôi với Hàn Phong kết hôn rồi. - Mày nói dối. Mày nói dối. Hàn Phong yêu tao. Hàn Phong là của tao. Ả chưa nói xong bị một đám người của hắn lôi ra ngoài. Hắn nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. Cô cũng ôm hắn, nhớ đến vết thương còn chảy máu. Cô nhẹ đẩy hắn ra rồi để hắn ngồi trên giường nói - Anh nằm đây xíu em đi gọi bác sĩ. - Không cần. Anh không sao. - Ngồi im cho em. - Vâng bà xã đại nhân. - hắn giả bộ nghiêm túc. Cô bật cười bước ra ngoài. Thấy cô đã bước ra ngoài hắn mới cầm điện thoại lên gọi cho anh đó. Chốc lát một đoàn bác sĩ bước vào phòng kiểm tra cho hắn. Bác sĩ đưa kết luận - Miệng vết thương chỉ nứt ra nhưng Hàn phu nhân đừng lo. Chỉ cần bôi thuốc rồi băng bó kĩ lưỡng sẽ hồi phục thôi. - Umk - Vậy tôi đi trước. - nói xong một đoàn kéo nhau đi. - Haizzz! - Hắn thở dài - Sao ? - cô trợn mắt nhìn hắn. - Bà xã đại nhân à !! Đừng giận mà. - hắn làm nũng - Anh sẽ cẩn thận mà. - Mai mốt không được như thế nữa. Gật gật. Hắn gật đầu lia lịa. - Haizz ! - lần này là cô thở dài. - Bà xã à ! sao thở dài vậy ? - hắn hỏi - Hừ ! Không phải tại anh sao! Chứ sao bọn họ nhìn anh với em rồi cười. Họ còn nói vận động quá mạnh, người thì cười cười. - vừa nói mặt cô lúc đen lúc đỏ - Vậy thì ta thử đi.!! Coi vết thương có nứt không? - hắn cười tà - Anh biến đi. - cô thẹn quá hoá giận Và sau đó căn phòng cứ vang lên một câu vợ à anh sai rồi !!! Cứ thế nguyên cả buổi sáng bệnh nhân tội nghiệp phải năng nỉ ỉ oi bà xã đại nhân . ❤️❤️❤️ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Mình giới thiệt tí • JD là người . Dạ đã nói xong cảm ơn mọi Ng đã lắng nghe phần giới thiệu về nhân vật mới của mình 😎💜 Ánh nắng len lỏi vào căn phòng màu trắng thuần khiết, rọi qua khung cửa sổ, trong căn phòng có một cô gái đẹp tựa thiên thần đang say giấc ngủ, do có ánh nắng nên làm khung cảnh trong căn phòng này thật lung linh, cô gái khẽ động đậy người, ngồi dậy dụi dụi mắt, vươn vai một cái rồi mỉm bước vào làm vệ sinh cá nhân rồi mở cửa phòng mình bước ra ngoài, đi xuống nhà cô đã ngửi thấy hương thơm của thức ăn, mùi này làm bụng coi réo lên, cô lên tiếng " Con chào cha, con chào mẹ "" Chào con, con gái yêu " - Thước Lam Vi nở nụ cười hiền dịu nhìn cô con gái." Chào con " - Lưu Đắc Thành lên tiếng nhưng mắt vẫn chăm chăm đọc báo " Ủa mẹ, anh trai con đâu rồi? " Ngó quanh nhà vẫn không thấy bóng dáng anh trai cô đâu bèn hỏi mẹ." Anh con nó đi công tác rồi "" Vâng "" Thôi, chúng ta vào ăn nào " Lưu Đắc Thành để tờ báo xuống bàn rồi đứng dậy " Dạ "Thế là họ cùng bước vào bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rã, bỗng mẹ cô nhắc đến" Nguyệt Nguyệt à, ta muốn nói với con một việc "" Vâng, mẹ nói đi ạ "" Ta đã từng hứa với một người bạn rằng nếu hai ta sinh con gái thì hai đứa con gái sẽ là bạn thân của nhau, nhưng nếu là nam với nữ thì sẽ có hôn ước "Nghe đến đây cô dừng đũa, cúi gầm mặt " Con hiểu ý mẹ mà đúng chứ " " Con...!Con....!Không muốn đâu mẹ " " Mẹ đã hứa rồi với lại hôn ước cũng đã được định đoạt, con không đồng ý thì cũng vậy "" Nhưng mẹ à...!"" Mẹ không nói hai lời được, hai con rồi cũng sẽ yêu nhau thôi, con yêu à con đồng ý đi "" Được rồi mẹ à, con đồng ý "Bà mỉm cười lấy điện thoại ra gọi cho người bạn thân của mình " Alo, Diệp Diệp hả, con gái tớ đồng ý rồi "" Vậy sao, con trai tớ cũng vậy, chừng nào cho hai đứa nó gặp mặt đây " Yên à, Trịnh Xuân Diệp là mẹ của nam chính nha, còn cha nam chính tên là Lãnh Đàm Phong a Thế là ngày gặp gỡ đã được định đoạt, hai ngày sau Lãnh Gia qua Lưu Gia để gặp mặt con dâu tương diện trên người bộ đầm màu trắng, để lộ làn da trắng nõn mịn màng của mình" Con gái, con dễ thương xinh đẹp quá đi mất, bạn bè với mẹ con đã lâu nghe mẹ con nhắc đến con rồi, ta cũng đã xem hình của con nhưng thật không ngờ bên ngoài con còn đẹp hơn trong hình nữa "" Dạ, con cảm ơn dì "" Ngoan ghê "" Dạ "" À, Diệp Diệp con trai cậu đâu? "" Thằng bé có việc bận nên lát nữa mới mới nhắc thì đã tới rồi kìa "Từ ngoài cổng, Thiên Hàn mặt lạnh bước vào, ánh mắt Xuân Diệp như ra hiệu bắt buộc anh phải gượng cười chào hỏi " Chào hai bác "" Chào con, con cũng đẹp trai lắm đó nghe "" Vâng "" Rồi, con ngồi xuống đi "Đắc Thành nhìn Thiên Hàn từ trên xuống dưới, gật đầu tỏ vẻ hài giây phút nhìn thấy anh, tim cô lỡ một nhịp, chẳng lẽ cái này người ta hay gọi là yêu từ cái nhìn đầu không thèm nhìn cô lấy một lần làm cô hơi buồn, cô đi lên lầu, mở cửa phòng ra bước vào, nằm xuống giường, cô suy nghĩ " Tại sao tim mình lại...!Rốt cuộc mình bị gì thế này? Chẳng lẽ như người ta vẫn thường nói Yêu từ cái nhìn đầu tiên sao? ".Cô cũng thắc mắc rất nhiều điều, liệu khi cô yêu anh cô có được hạnh phúc...!. Sáng hôm sau...!Cô thức dậy sớm nhất trong nhà, sau khi làm vscn thì cô bước xuống lầu chờ tin vui, cô nghe nói là ngày hôm qua nhỏ không có về nhà, chứng tỏ là nhỏ ở lại đây và ở trong phòng Tuấn đi vào bếp pha một tách coffee sữa, ra ngoài phòng khách ngồi xuống chiếc ghế ngồi chễm chệ trên ghế sopha, tay nâng tách coffee đưa lên miệng, uống một ngụm rồi để xuống này, cha mẹ cô đi xuống thấy cô ngồi sẵn ở dưới ghế sopha thì hơi bất ngờ, từ đó tới giờ cô có bao giờ thức sớm đâu chứ sao bây giờ lại thức sớm cô lên tiếng - Con gái của mẹ sao hôm nay thức sớm quá vậy? - Lam Vi- Dạ con chào mẹ, lý do hôm nay con thức sớm là vì muốn nhận được tin vui thôi ạ - cô- Tin vui? - Lam Vi- Chút mẹ sẽ biết - cô mỉm cườiBà lắc đầu, chắc con bé này lại làm gì nữa rồi cả cha cô Đắc Thành cũng bó tay với cô kia mà, chẳng thể làm sao cô con gái yêu của ông chỉ sang Mỹ để tránh mặt ai đó thôi mà khi trở về lại thay đổi như rồi, cuối cùng cặp đôi kia cũng xuống, trước sự vui vẻ của cô và sự bất ngờ lần hai của cha thì xấu hổ muốn độn thổ khi thấy ánh mắt đó của cha mẹ Tuấn Kiệt vẫn bình thường không hề có phản ứng gì Yên mặt anh dày quá mà - Chào buổi sáng anh trai, chị dâu - cô- Chị dâu? - Đắc Thành - Đúng rồi đó cha, Băng Băng bây giờ là chị dâu con rồi, bắt đầu từ hôm qua cơ - cô- Vậy là...!- Lam ViTuấn Kiệt gật đầu, cha mẹ cô cũng mỉm cười, hai người đã ưng cô con dâu này lâu rồi chỉ chờ giây phút này mà À như thế là được rồi, các con và ông ngồi xuống đi, ta vào làm đồ ăn sáng cho nhé - Lam Vi- Mẹ ơi, mẹ khỏi cần phải làm cho con, hôm nay con có việc phải ra ngoài nên mẹ khỏi cần phải làm cho con đâu ạ - cô- Con đi đâu? - Lam Vi- Dạ...!Con đi có chút chuyện đó mà - cô bối rối - Ừm, được rồi - Lam ViNhỏ lo lắng đi lại chỗ cô, nói nhỏ - Có ổn không đó? - nhỏ- Không sao đâu, cậu không cần lo cho tớ đâu, việc bây giờ cậu cần làm là ở bên anh trai tớ và yêu anh ấy kìa - cô- Nhưng...!- nhỏ vẫn lo- Cậu lo quá rồi đó, tớ sẽ ổn thôi - côNói rồi, cô quay người đi về đứng đó nhìn theo bóng dáng cô, lo lắng " Cậu có chắc ổn không đấy? Cậu sẽ ổn thôi, đúng chứ? "Cô về phòng mình, lựa một bộ áo trễ vai màu trắng cùng cái váy màu xám dài đến đầu gối mặc cô bước xuống lầu đi ra khỏi nhà, cô lấy chiếc Rolls Royce màu trắng lên xe cô nhanh chóng đạp ga phóng đi, chiếc xe băng trên con đường quen thuộc, cảnh vật thiên nhiên đang hòa với ánh nắng ban mai thật là trước cô có bao giờ được ngắm ánh nắng ban mai như bây giờ đâu, cô thôi nghĩ ngợi lái xe tới Lãnh Thị, cái nơi cô chẳng muốn tới chút nơi, cô xuống xe bước vào đại sảnh của Lãnh Thị, tiếp tân thấy cô liền lên tiếng - Chào tiểu thư, tiểu thư cần tôi giúp gì không ạ? - tiếp tân- Tôi muốn gặp Lãnh chủ tịch, tôi là người Thịnh Thị, đến đây theo lời mời của Lãnh chủ tịch - cô- Cô là Lưu tiểu thư ạ? - tiếp tân- Ừm - cô- Vậy mời cô đi hướng này ạ - tiếp tân Cô đi theo lời của tiếp tân, đến thang máy chuyên dụng cho chủ tịch ấn tầng 97, tầng cao nhất ở đây và cũng là tầng có phòng vị chủ tịch tài giỏi, nổi tiếng là lạnh lùng khi thang máy đến tầng 97, cửa thang máy mở ra cô liền thấy một người đàn ông đứng đó, người đàn ông này cúi đầu khi thấy cô, nói - Chào Lưu tiểu thư, tôi là thư kí của chủ tịch, mời cô theo tôi - thư kíCô gật đầu rồi đi theo anh ta, đi được một đoạn cô nhìn thấy cánh cửa được sơn màu nâu sẫm ở đằng kia, thư kí quay qua, cúi đầu - Đó là phòng của chủ tịch, mời Lưu tiểu thư vào trong - thư KíThư kí nói xong liền ngay lập tức rời đi bởi vì anh ta đã hết việc rồi, nếu còn ở đây thì chắc chắn anh ta sẽ nhận trận lôi đình từ chủ bước lại gần cánh cửa đó, giơ tay lên gõ vào cánh cửa đó Cốc...!Cốc...!Cốc...!Từ bên trong vang lên giọng nói quen thuộc - Vào đi - anhCô mở cửa đi vào, sau khi đã đóng cửa phòng lại cô lại chiếc ghế sopha đằng kia ngồi xuống, chân vắt chéo, tay khoanh trước ngực, nói - Anh muốn gặp tôi để làm gì? - cô- Chắc em cũng biết về việc Lãnh Thị đang giao tranh với Tô Thị - anh- Tôi biết - cô- Chắc em cũng biết Tô Thị đang chuyển hướng sang Thịnh Thị - anh- Tôi biết - cô- Và chắc em cũng biết anh đã chấp nhận lời giao tranh - anh- Vào vấn đề chính đi, đừng vòng vo tam quốc nữa - cô- Được, anh mời em đến đây là vì muốn em và anh hợp tác với nhau, tức Lãnh Thị sẽ hợp tác với Thịnh Thị - anh- Nếu tôi không muốn thì sao? - cô- Cái này là tùy em nhưng nếu như em không đồng ý thì những cổ đông lẫn các tập đoàn khác cũng sẽ bị ảnh hưởng - anh- Anh đang đe dọa tôi? - cô nhíu mày- Không! Anh chỉ nói như vậy mà thôi, em suy nghĩ đi - anh- Hợp tác với anh thì sẽ làm được gì? - cô- Đương nhiên là rất nhiều thứ, nếu hợp tác với nhau thì khả năng hạ Tô Thị sẽ cao hơn và hắn ta cũng sẽ không thừa nước đục thả câu được - anh-....!- vậy, cô đang suy ngẫm, anh nói rất có lý nhưng có một điều gì đó khiến cô không thể đồng ý liền được, cô biết không thể để chuyện riêng làm ảnh hưởng đến chuyện chung được và bây giờ chỉ có Lãnh Thị và Thịnh Thị là hai tập đoàn lớn mạnh mới có thể hạ được Tô Thị vĩnh mình đã hứa với Hạ Giang là sẽ không để hắn ta chết cũng sẽ không hạ hắn ta vĩnh viễn, phải làm sao cho phải đây? Cô bây giờ thật sự rất rối, mọi thứ cứ rối tung lên, đành phải làm cách này để sắp xếp lại mọi thứ Được rồi, hợp tác thì hợp tác nhưng tôi có một điều kiện - cô- Em nói đi - anh- Hắn ta sẽ không chết - cô- Được - anhCô gật đầu, thế là bây giờ cô sắp xếp hết mọi thứ và Hạ Giang bây giờ sẽ là nội gián cho cô, đồng thời Hạ Giang sẽ là người phải khiến hắn ta thay đổi ý định trả thù này Hạ Yên Từ này mình sẽ đổi cách xưng hô của Hạ Giang nhé, từ ả thành nó nhé - Nếu không còn việc gì nữa thì tôi về đây - côCô đứng dậy định bước ra khỏi căn phòng này thì bị ai đó nắm lấy tay kéo về phía bất ngờ nên cô ngã vào lòng của anh, anh ôm cô chặt vào Nguyệt Nguyệt, em đừng ngoan cố vậy mà, quay về bên anh được không? - anh- Xin anh buông tôi ra, tôi đã nói rõ quan hệ giữa tôi và anh rồi, tôi và anh không hề có quan hệ gì với nhau nên mong anh hãy giữ tự trọng - cô- Tự trọng à? Anh mất nó rồi, mất từ lúc em nhớ em lắm đấy - anhNghe đến đây, tim cô vừa vui vừa đau, cô vui vì cô biết anh có nhớ cô, cô đau vì anh nói câu này quá Bỏ ra! - côAnh quay người cô lại, áp đôi môi của mình lên đôi môi anh hằng nhung nhớ, tách đôi môi cô ra anh luồn chiếc lưỡi của mình vào bên trong khoang miệng của cô, khám phá bên trong khoang miệng, chiếc lưỡi anh quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại của tham lam hút hết vị ngọt như mật ong trên đầu lưỡi một lúc cô khó thở anh mới luyến tiếc rời bỏ đôi môi ngọt ngào Thật ngọt - anhNghe thấy hai từ này, mặt cô hơi đỏ lên, ngượng quá hóa giận, cô đẩy anh ra, nói - Anh thật đê tiện, tôi càng thất vọng về anh rồi - cô- Em nói anh đê tiện vậy anh sẽ đê tiện như em nói - anh- Anh...!- cô Yên Anh vô sĩ quá rồi - Sao? - anh- Đồ vô sĩ - côCô bước ra khỏi đây, mặt vẫn đỏ nhưng trong lòng cô lại có hai thứ cảm giác khác nhau và hai loại cảm giác này khiến cô một muốn một không....!. Cứ như thế, cô dần dần không con bận tâm về việc anh quan tâm cô ta, chăm sóc cô ta, bởi tim cô đau lắm rồi, nó không muốn đau nữa nên cô quyết định sẽ bỏ ngoài tai, không nhìn không nghe thấy cặp đôi kia đang làm chỉ muốn anh yêu cô thôi nhưng không được thì thôi cô không muốn phiền anh thêm nữa, cô sẽ không ly hôn vì cô không muốn cha mẹ cô phải buồn lòng, với lại cô cũng không muốn cắt đứt mọi quan hệ với anh cũng vì cô quá yêu nay anh trai cô về nước nên cô quyết định về nhà mình để ăn cơm cùng gia đình thay đồ rồi bước đi ra ngoài, anh thấy cô bước đi không nói gì liền lên tiếng " Cô đi đâu? ""....!"" Tôi hỏi cô đi đâu? "" Tôi đi đâu không cần anh quan tâm, sao anh không lo cho cô vợ "bé" nhỏ của mình đi, hỏi tôi làm gì? "" Cô....!"" Tôi đâu phải vợ anh, càng không phải người anh thương nên anh đi mà lo cho vợ mình đi ".Nói rồi cô đi ra khỏi căn biệt thự rộng lớn này, cô bắt taxi đi về nhà, bước vào nhà cô cảm thấy thật vui Cô đi vào phòng khách, mẹ cô thấy cô liền chạy xuống ôm cô " Nguyệt Nguyệt, con về nhà thăm ta rồi "" Vâng, con chào mẹ "" Anh con ở trên phòng rồi, chút nữa nó xuống ăn cơm, con đợi chút nha "" Dạ mẹ "Bà nhìn gương mặt con gái mình thì thấy xót xa, cô gầy đi đôi chút, đôi mắt mệt mỏi hơi sưng không đành lòng nhìn con gái mình như vậy nhưng con gái bà lại không chịu chỉ vì bà, bà thật có một lúc, Đắc Thành cùng Tuấn Kiệt anh trai cô đi xuống, Tuấn Kiệt nhìn thấy cô tiều tụy liền lo lắng cho cô em gái nhỏ của mình." Sao em lại tiều tụy như vậy? "" Em không sao đâu anh, anh đừng lo "" Được rồi, ở bên đó cậu ta có làm em tổn thương không? "".......!" - cô im lặng nhìn xuống đất " Nguyệt Nguyệt "" Em....!Có nhưng không sao, em chịu được "" Em không cần phải chịu đựng, có gia đình bên em kia mà "" Em...!" Cô òa khóc, Lam Vi ôm cô vào lòng, dỗ dành cô con gái mà bà yêu thương rất nhiều xót xa nhìn con gái mình khóc nhiều đến như vậy, lớp vỏ bọc cứng rắn, mạnh mẽ của cô chỉ là đối với anh, thật ra cô rất yếu đuối, cô biết buồn, biết đau nên cô càng ngày càng thay trái tim ta tổn thương quá nhiều sẽ khiến cho ta thay đổi, nó có thể thay đổi thành cứng rắn, mạnh mẽ nhưng cũng có thể là yếu đuối, mỏng xong, cô lau đi giọt nước mắt của mình, nói " Con....!Con...!"" Con không cần nói gì hết, mẹ xin lỗi con, giờ thì ăn cơm thôi "" Vâng "Mỉm cười nhẹ nhàng, trái tim ấm áp hơn hẳnĂn cơm, trò chuyện cùng gia đình cô thấy khác hẳn, ở nhà cô ăn nhiều hơn là ở Lãnh cười nhiều hơn là ở Lãnh vẻ không được bao lâu thì anh lại đến đây cùng Hạ Giang." Thân là vợ, là Lãnh phu nhân lại ở bên nhà mẹ lâu đến như vậy, bỏ chồng mà về nhà với mẹ, sao cô không khóc lóc với bà ta đi "" Ai nói với cô tôi là vợ anh ta, kể từ hôm qua tôi đã không còn coi anh ta là chồng tôi nữa rồi, sao không nói lại cô, cô được coi là vợ anh ta mà sao không đi mà chăm sóc anh ta đi "Lời nói xéo sắc của cô làm mọi người kể cả anh kinh ngạc, riêng Lam Vi lại dùng ánh mắt dịu dàng nhìn cô, cô không còn vẻ yếu đuối, mỏng manh giống khi nãy nữa mà thay vào đó là vẻ mạnh mẽ, lạnh lùng." Cô....!Cô là vợ anh ấy nhẫn cùng với giấy đăng kí kết hôn chứng minh tất cả "" Chiếc nhẫn? Giấy đăng kí kết hôn? Những thứ đó cần thiết sao? Anh ta có coi tôi là vợ hay không, có tôn trọng cuộc hôn nhân này hay không? ""....!" Lời nói của cô làm tim anh hơi nhói, không hiểu sao anh lại thấy khó chịu khi nghe cô nói như vậy." Cô tuyệt tình đến vậy "" Tuỳ các người tuyệt tình hay không thì là do các người đối xử với tôi như thế nào anh, tôi hỏi lại một lần nữa, tôi với cô ta ai mới là vợ anh? Nếu câu trả lời là cô ta thì hôn nhân chấm dứt, cô ta chính thức là vợ anh, Nếu câu trả lời là tôi thì anh nên hoàn thành đúng trách nhiệm của người chồng "Tuy miệng cô nói ra những điều này nhưng tim cô đau lắm cũng chính vì nó đau nên cô bắt buộc phải lên tiếng, cô mềm không được thì chỉ còn cách là cứng mà thôi." Vợ tôi...!"" Là tôi hay cô ta? ""Là cô "Dường như nghe câu trả lời không đúng với ý mình Hạ Giang tức giận, khoanh tay không thèm nhìn định trả lời là Hạ Giang nhưng khi thấy ánh mắt tuyệt vọng cùng nỗi đau thì anh lại không chịu được mà trả lời là cô." Vậy thì phiền anh làm đúng bổn phận của một người chồng, anh có thể quan tâm, lo lắng cho cô ta ở nhà hay ở bất cứ đâu nhưng khi ở tiệc hay chỗ có nhiều người quen thì người anh quan tâm là tôi "" Được rồi "" Hàn à, anh....!""....!"- -Cô theo anh về nhà, cô cứ im lặng ngay cả trên xe lẫn khi đến nhà, điều này lại làm tim anh có chút xót mắt đó đẹp như vậy mà lại bị anh làm cho sưng đỏ, ngay cả gương mặt xinh đẹp, làn da trắng nõn kia làm anh xao cái cảm giác đối với cô chỉ như một cơn gió, ngay khi thấy Hạ Giang bị thương hay nhõng nhẽo anh đều mềm cái cảm xúc đó lần đầu anh trải qua, anh đang bị gì thế này....!.

vợ à anh sai rồi